Chương 24:

301 3 0
                                    

 Câu nói đó của phụ vương, như là thổ lộ, nhưng mà còn chưa đến mức được gọi là thổ lộ.

 Bất quá tình ý trong lời nói, lại làm Thái Nghiên ngay cả ngủ khóe môi cũng loáng cười.... Ngày thứ hai, trời còn chưa sáng, tỳ nữ, nha đinh trong phủ đã bắt đầu thu xếp cho hỉ sự. Thái Nghiên nằm trong ổ chăn cũng có thể nghe thấy âm thanh huyên náo bên ngoài. Đôi mắt đen láy chậm rãi mở ra.

Phụ vương đang nằm bên cạnh nàng, trong lúc ngủ Quyền Chí Long mất đi vẻ lãnh liệt bình thường, khuôn mặt cũng trở nên nhu hòa hơn rất nhiều. Thái Nghiên nhìn dung mạo của phụ vương, hình dáng phiêu dật, ngũ quan cương nghị. Cho dù ở bất kỳ điểm nào, cũng không thể tìm ra chút tỳ vết.

Càng nhìn càng nghiện, Thái Nghiên khẽ động, xích lại gần, khuôn mặt tuấn tú khiến người khác chỉ muốn lại thật gần để ngắm.

"Nghiên nhi thật thích khuôn mặt của bổn vương sao?" Quyền Chí Long mở mắt, ánh mắt thanh tỉnh, không có nửa điểm mông lung của người mới tỉnh.

Bị phụ vương hỏi như vậy, hai má Thái Nghiên nóng lên. Hành động vừa rồi của nàng, đều bị phụ vương nhìn thấy hết?

Xấu hổ nghiêng đầu qua một bên, Thái Nghiên khẽ nói: "Vừa lòng."

Có thể không hài lòng sao? Người ta đều nói tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, cho dù bộ dáng của phụ vương không xuất sắc thì đối với nàng cũng vậy, còn cần nàng giải thích sao?

Vẻ mặt ngượng ngùng của Thái Nghiên làm Quyền Chí Longkìm lòng không được khẽ cười, kéo Thái Nghiên ngồi dậy, cũng không tiếp tục nằm.

Phủ nha từ sáng sớm đã náo nhiệt, chờ đến hừng đông, không chừng còn náo nhiệt hơn thế. Bọn họ muốn được im lặng ngủ, là chuyện không thể.

"Phụ vương, lễ vật chuẩn bị tốt chưa?" Thái Nghiêncầm trong tay bộ quần áo màu trắng, vừa mặc vừa hỏi.

"Đã chuẩn bị tốt, không phải tối qua Nghiên nhi tận mắt thấy sao?" Quyền Chí Longđang sửa lại ngọc quan, tùy ý đáp.

Cái gì? Nàng nhìn thấy? Là chuyện khi nào? Thái Nghiên có chút không hiểu, đêm qua bọn họ ngoại trừ kiểm tra sổ sách cùng tín hàm của Tô Hữu Kỳ thì không làm gì nữa cả. Cái mà phụ vương gọi là đại lễ, không lẽ chính là thứ này?

Thái Nghiên âm thầm nghĩ, phần lễ này, quả thật đủ lớn. Cũng không biết Ngô Lệnh Bằng có thể nhận nổi hay không.

Quyền Chí Long chải tốt búi tóc, phía trên ngọc quan cắm một cây ngọc trâm, quay đầu nói với Thái Nghiên:

"Chúng ta ở Tê Thành cũng đã lâu rồi. Mau chóng giải quyết xong vụ này, chúng ta còn phải nhanh chóng chạy đi Thanh Châu?"

Không phải là trực tiếp về kinh sao? Thái Nghiêncó điểm không rõ nhìn phụ vương, hỏi: "Phụ vương, chúng ta sao lại đi Thanh Châu? không lẽ Hoàng bá bá còn giao cho người nhiệm vụ khác?"

Nhưng lý do này, cũng không hợp lý. Hoàng bá bá còn ước gì phụ vương về kinh giúp ông xử lý chính vụ. Làm sao có thể giao việc này cho phụ vương, bắt người đi làm chứ.

Quyền Chí Long cũng không nói nhiều, trầm mặc nửa ngày mới nói: "Đợi thêm thời gian nữa, Nghiên nhi liền biết rõ. Hôm nay, còn phải giải quyết việc trước mắt."

Nhìn ra phụ vương cố ý giấu nàng, trong lòng Thái Nghiên có chút không thoải mái. Xưa nay có cái gì, phụ vương đều nói rõ cho nàng; vì sao hôm nay nàng vừa hỏi, lại không trả lời.

Thái Nghiên mất hứng, tất cả đều biểu lộ trên mặt.

Quyền Chí Long thấy, cũng không dao động; hắn ôn nhu xoa mái tóc của nàng: "Nghe lời, đừng hỏi."

Bốn chữ đã biểu lộ rõ, cho dù Thái Nghiên hỏi thế nào, hắn cũng sẽ không lộ ra một chút tin tức.

Đối mặt với gương mặt tuấn tú của phụ vương, Thái Nghiên cũng không tiếp tục tức giận nổi nữa. Trong lòng thầm nghĩ, người không cho ta hỏi, ta đi hỏi Chu Dương là được rồi. Nghĩ đến Chu Dương là người nói đến miệng không thể ngậm lại, nếu muốn từ hắn tìm hiểu tin tức, liền dễ hơn nhiều. Tính nết của Thái Nghiên, Quyền Chí Long rõ như lòng bàn tay; thấy nàng không vặn hỏi, ngược lại thất thần; hắn đã biết trong lòng nàng định làm gì: "Chu Dương không biết gì đâu, nếu con muốn từ miệng hắn moi ra tin tức, cũng sẽ không được gì."

Thái Nghiên kinh ngạc quay đầu, sao phụ vương biết nàng đang suy nghĩ cái gì. Thái Nghiên cười trừ một lát, nói: "Chu Dương không biết, vậy Chu Phi cũng không biết sao?"

Chu Phi là trợ thủ đắc lực của phụ vương, vô luận là việc trọng yếu hay là vặt vãnh, phụ vương đều cử hắn đi làm nha.

"Chuyện này, bổn vương không nói với ai, cho nên không ai có thể nói cho con biết." Kỳ thật, còn có một người biết. Bất quá, hắn cũng không có gan nói ra.

Phụ vương làm như vậy, rõ ràng là không cho nàng tìm hiểu. Bị phụ vương đề phòng như vậy, Thái Nghiên phẫn nộ, bất quá trong lòng lại càng thêm tò mò.

Rốt cuộc là vì sao, phụ vương lại đi Thanh Châu mà không phải về kinh.

Bọn họ náo loạn một lúc, mặt trời đã nhô lên từ phía đằng đông. Từng đợt, từng đợt ánh sáng chiếm từng góc nhỏ trên bầu trời, khiến cả thế gian sáng bừng.

Dưỡng nữ thành phi (Edit)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ