Chương 23:

305 3 0
                                    

 Thái Nghiên lúc này mới cảm thấy may mắn, nghe theo lời phụ vương quả nhiên là đúng đắn. Nếu để cho nàng mang theo một thân quần áo ẩm thấp, dính đầy tro bụi đi vào Tê Thành, bị mọi người nhìn chăm chú, thể diện cũng bị quăng hết rồi

 Lần đầu tiên nhìn thấy phụ vương chật vật như vậy,Thái Nghiên không khỏi bật cười ra tiếng. Chuyện như vậy, nếu phát sinh ở hiện đại, nàng chắc chắn sẽ lấy máy ảnh, chụp lại bộ dạng túng quẫn của phụ vương.

Mỗi khi nhớ tới bộ dạng vừa rồi của hắn, Thái Nghiên liền không nhịn được cười.

Đúng lúc này Quyền Chí Long thay đồ đi ra, nhìn thấy Thái Nghiên cười tươi như hoa, liền biết nàng đang nghĩ tới cái gì, hỏi: "Cười vui lắm?"

Ngữ khí thản nhiên, nghe không ra chút giận nào.

Nhưng Thái Nghiên lại biết phụ vương có chút mất hứng, hai tay che miệng, lắc đầu: "Phụ vương, Nghiên nhi không cười."

Đối với hành vi trợn mắt nói dối của người nào đó, Quyền Chí Longthấy cũng không thể trách. Sửa sang lại vạt áo, hắn hướng Thái Nghiên ngoắc ngoắc, ghé vào bên tai nàng, nhẹ giọng nói: "Nghiên nhi, chẳng lẽ lại muốn phụ vương trừng phạt con?"

Nghe được hai chữ "trừng phạt", nàng liền nghĩ đến chuyện không tốt.

Lần này Thái Nghiên thật sự cười không nổi, ghé vào bên người Quyền Chí Long "Phụ vương, Nghiên nhi tuyệt đối không cười người. Người xem... khóe miệng cũng chưa nhếch lên."

Thái Nghiên phụng phịu nhìn Quyền Chí Long, muốn làm cho đối phương tin tưởng.

Nhưng Quyền Chí Long là người dễ bị lừa vậy sao? Tâm tư cẩn thận này của Thái Nghiên, làm sao có thể tránh được ánh mắt hắn:"Chút nữa còn có việc, lần này tạm thời tha cho con. Nếu còn có lần sau... Nghiên nhi nên ngẫm lại, làm thế nào để trấn an bổn vương." Quyền Chí Long kéo tay Thái Nghiên, gắt gao nắm lấy, đi nhanh về phía trước, ra khỏi tiệm may.

Chu Dương lấy bạc ra thanh toán. hắn theo Chu Phi và Tề Hồng, đi phía sau vương gia... trên người không còn dính gì nữa, trên đường đi đều cảm thấy thoải mái vô cùng.

Sắc trời đã biến thành màu đen, lồng đèn treo trước cửa tửu lâu, nhà trọ cũng được thắp lên. Ánh nến màu vàng, mông lung chiếu sáng ngã tư đường. Vài người không chút hoang mang đi vào phủ nha, lập tức có người đi bẩm báo với Ngô Lệnh Bằng, Cửu Vương gia đã hồi phủ.

Bên trong phủ nha, giấy hỉ đỏ thẫm dán lên tường, cây cột được phủ lên tơ lụa màu đỏ. Tin tức Ngô Y Y xuất gái đã sớm lan truyền trong khắp phố lớn ngõ nhỏ của Tê Thành.

Thái Nghiên nhìn không khí vui mừng trong phủ, nhất thời không biết nên làm gì. Hôn lễ này, không biết có mấy người là cao hứng? Ngô Y Y bị bức xuất giá, vợ chồng Ngô Lệnh Bằng đều dính vào hối lộ.. Huống hồ hôn lễ này, có thể cử hành đến nghi thức cuối hay không, vẫn là điều không thể nói trước.

"Cửu Vương gia, mọi người đã về? Hôm nay du ngoạn thế nào?'" Ngô Lệnh Bằng từ hàng lang dài nối với tiền thính đi tới.

"Cũng không tệ lắm." Quyền Chí Long trực tiếp đi vào chính sảnh.

Tì nữ lập tức dâng trà nước điểm tâm, bày ra trên bàn.

Từng đợt từng đợt hương khí theo lư hương tản ra, chậm rãi phiêu tán trong không khí.

Thái Nghiên ngồi ở bên cạnh Quyền Chí Long. Nâng lên ly trà, nhấp hai hớp nhuận yết hầu.

"Ngô đại nhân, bản quận chúa rất đói bụng, phân phó hạ nhân làm mấy phần điểm tâm đi." Thái Nghiên buông chén trà, ngẩng đẩu nói.

"Cái gì? Vương gia và quận chúa còn chưa dùng bữa?" Ngô Lệnh Bằng làm bộ như cấp bách lắm, cả kinh.

Vội vàng kêu hai tỳ nữ, bảo họ nhanh tới phòng bếp, kêu đầu bếp làm chút đồ ăn mang lên.

Thái Nghiên nhìn biểu tình giả dối của hắn, có điểm chán ghét. Con người, bởi vì quyền thế, tài phú, thường đánh mất chính mình. Đeo lên một cái mặt nạ lâu ngày, ngay cả bản tính của bản thân cũng dần dần mất đi.

"Ngày mai là hỉ sự, Ngô đại nhân chuẩn bị thế nào rồi?" Thấy phụ vương không có ý muốn nói gì, Thái Nghiên đành phải tiếp tục cùng Ngô Lệnh Bằng nói chuyện phiếm. Tìm một ít chủ đề có cũng được không có cũng không sao, tiếp tục đối thoại.

Thái Nghiên hỏi cái gì, Ngô Lệnh Bằng cũng đều cật lực phối hợp: "Tất cả đều chuẩn bị thỏa đáng, tiểu quận chúa không phải chính la bà mối cho nữ nhi sao? Cho nên hôn sự của Y Y còn phải nhờ tiểu quận chúa giúp đỡ nhiều."

Ngô thị đứng sát bên cạnh Ngô Lệnh Bằng, cũng không cao hứng lắm, sắc mặt có vẻ khó coi.

Ai cũng không muốn lúc nữ nhi mình xuất giá, cả bà mối đúng đắn cũng không có. Cho dù tiểu quận chúa có thân phận hiển hách, nhưng cũng chỉ là một tiểu cô nương vừa tới tuổi cập kê, sao có thể làm bà mối chứ? Có điều đối phương gia thế hiển hách, Ngô thị cho dù không hài lòng, cũng không dám nói ra.

Vẻ mặt của bà ta đều bị mọi người trông thấy.

Ngô thị cũng là một nữ nhân thông minh, vì lợi ích gia tộc, gả cho một người hơn mình tận mười tuổi, hơn nữa địa vị trong phủ cũng rất cao, có thể thấy bà ta cũng là người có thủ đoạn.

Nói một ít về hỉ sự ngày mai, Thái Nghiên cùng Quyền Chí Longdùng bữa xong, liền cáo biệt, về tiểu viện bọn họ ở.

Chu Dương và Tề Hồng thừa dịp đêm tối lẻn ra khỏi phủ, tới nhà Tô gia ở Tê Thành, thu thập chứng cứ phạm tội.

Thân thủ bọn họ không tồi, làm việc này không có chút khó khăn.

Dưỡng nữ thành phi (Edit)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ