Chương 90. Duật Tôn, anh đã lên giường với người phụ nữ khác sao?

38.7K 68 20
                                    

Editor : Hạ Phong

Beta : Khoai Môn Kem

Mạch Sanh Tiêu ôm chặt chăn, xoay người.

Vườn hoa bên trong biệt thự, đèn sáng trưng, cột đèn chiếu lên tán cây xanh mướt, dường như có thể nhìn thấy một bóng người vội vàng đi qua. Sanh Tiêu đặt di động trở lại tủ đầu giường, vừa định nhắm mắt, chợt nghe thấy tiếng còi ô tô.

Cô vội xốc chăn dậy, chân trần bước ra chỗ cửa sổ.

Đèn pha lóe lên, Mạch Sanh Tiêu nheo mắt lại, thì ra chỉ là có xe đi qua.

Cô nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, hai tay ôm lấy vai. Mạch Sanh Tiêu tựa đầu vào cửa sổ, trong suốt, có thể nhìn thấy một chiếc cằm nhọn, khuôn mặt nhỏ nhắn không chút biểu cảm.

Cô đứng lâu đến mức hai chân tê dại, mãi đến khi những tia nắng ban mai bắt đầu lấp ló, phía đông tửng mảng trời bị nhuốm thành màu cam. Ánh sáng xuyên qua cửa sổ sát đất chiếu lên khuôn mặt cô, đầu cô đang nghiêng sang, mặt tựa vào kính thủy tinh.

Mạch Sanh Tiêu sờ chán, bất tri bất giác, không còn buồn ngủ nữa.

Cô đi ra khỏi phòng khách, nhìn thấy cửa phòng ngủ mở rộng, cô vội vàng đi vào, nhưng không có bóng dáng của Duật Tôn. Hắn quả nhiên là cả đêm không về.

Mạch Sanh Tiêu không biết là do mình chưa ngủ đủ hay thế nào, bỗng cảm thấy hoa mày chóng mặt, tay phải vội chống vào tường. Kết hôn lâu như vậy, cho đến giờ đây là lần đầu tiên.

Sanh Tiêu bước từng bước ra ngoài cửa, trong lòng luẩn quẩn cảm thấy bất an. Duật Tôn qua đêm bên ngoài, điều đó, chứng minh cái gì?

Kết hôn đối với hắn, chẳng qua cũng chỉ là một món đồ chơi trong tay, một tờ giấy bỏ đi (giấy đăng kí ý ạ), thì có thể ràng buộc hắn sao?

Hôm sau, Duật Tôn tỉnh dậy trên chiếc giường hoàn toàn xa lạ, hắn nâng tay trái lên, mu bàn tay che đi hai mắt.

Mạc Y nằm ở bên cạnh, chăn kéo cao quá vai.

Hắn buông tay ra, cầm quần áo trên sofa mặc vào, vẻ mặt như không có chuyện gì, giống như mình đang ở trong nhà vậy.

"Duật thiếu..." phía sau, giọng nói của cô ta yếu ớt.

"Tự cô bắt xe về, tôi phải về nhà." Người đàn ông cũng không thèm quay đầu.

Mạc Y uất ức cô hai chân lên, cơ thể vẫn còn chưa thích ứng. Cô ta nhìn về phía tủ đầu giường, bên trên có tiền mặt cùng một tờ séc mà người đàn ông để lại.

"Em không cần tiền của anh."

Duật Tôn sắn tay áo, khuy áo bằng bạc ánh lên ở chỗ khuỷu tay, "Đừng cho tôi thấy sự giả tạo của cô, nếu cô nói thật rằng mình muốn, tôi còn có thể coi trọng cô một chút, đừng có tính toán gì trước mặt tôi, tôi cần người biết nghe lời, không cần một người làm bộ làm tịch."

Mạc Y cắn môi, "Cảm ơn Duật thiếu."

"Cô tên là gì?" Duật Tôn cũng chẳng ấn tượng gì lắm.

Chìm Trong Cuộc Yêu (full) - editor: Khoai Môn KemNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ