Chương 83 Gặp gỡ Mạc Y

37.9K 47 8
                                    

Chương  83 Gặp gỡ Mạc Y

Editor : Khoai Môn Kem

Beta: Khoai Môn Kem

Duật Tôn lông mày khẽ động đậy, đôi mắt sâu thẳm khẽ lười biếng mở ra, bên trong giấu không nổi sự ủ rũ." Lén lút cái gì thế?"

" Tôn, anh còn mệt không?" Mạch Sanh Tiêu thử thay đổi cách xưng hô với hắn, thân mật như vậy, cô không quen nên xấu hổ kéo chăn lên , che kín mặt của mình, bộ dáng thẹn thùng không thôi, người đàn ông bỗng khựng lại vì động tác của cô," Thật là dễ nghe, gọi lại một lần nữa đi."

" Duật thiếu." cô chôn lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của mình vào trong chăn, mắt lộ ra tia giảo hoạt.

Duật Tôn khẽ búng khuôn mặt của cô, Sanh Tiêu vội vàng che mặt," A, đau--"

Hắn gỡ hai tay cô ra khỏi mặt, áp lên khuôn mặt hắn," Còn đau không?"

Mạch Sanh Tiêu nằm trước ngực hắn, hai tay xiết chặt trên lưng áo hắn," Kết hôn mệt mỏi quá a."

Duật Tôn nằm xuống, tựa trán mình vào trán Sanh Tiêu, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve bên hông của cô, đôi mắt phảng phất bị cảnh xuân trước mắt làm cho mê hoặc," Bà xã."

Mạch Sanh Tiêu mặt đỏ như tôm luộc, thân thể như muốn thối lui, người đàn ông khẽ trở mình, nửa người rắn rỏi tựa lên thành giường," Không có gì phải thẹn thùng cả, chúng ta đã kết hôn rồi."

Sanh Tiêu mím môi cười yếu ớt.

" Sanh Tiêu, em phải gọi anh là cái gì nhỉ?"

Thấy cô vẫn còn trốn tránh, Duật Tôn bắt cô phải đối diện với chính hắn, phải rất lâu sau, Sanh Tiêu mới nhìn vào mắt hắn, thấy sắc mặt cô rạng rỡ, khóe miệng khẽ nở ra nụ cười mê người," Ông xã."

Một tiếng gọi mị hoặc động lòng người, Duật Tôn thoả mãn xoay người nằm sát vào cạnh người cô, tay hắn như dùng sức nắm chặt eo Sanh Tiêu, hai người ngủ đến gần một giờ trưa mới dậy, Mạch Sanh Tiêu bụng đã đói kêu réo dữ dội, từ trên giường đứng lên thì đầu váng mắt hoa.

Phòng Tổng thống có riêng một toa danh cho ăn uống, Duật Tôn đã gọi nhân viên đem cơm trưa đưa đến trên ban công, hắn mở bình rượu đỏ rót cho Sanh Tiêu, xung quanh là cảnh vật đầy mĩ lệ, hai tay cô chống cằm, hưởng thụ ánh nắng mặt trời hiếm hoi giữa mùa đông giá rét.

" Sanh Tiêu, anh nợ em một tuần trăng mật, tới gần lễ mừng năm mới trong công ty bận rộn nhiều việc, anh khả năng đi không được."

" Không có việc gì." Mạch Sanh Tiêu đem tảng thịt bò cắt thành miếng nhỏ," Anh cứ bận việc của em đi."

Chuyện Ban giám đốc là nhu cầu cấp bách nhất thì đã được giải quyết, Duật Tôn bây giờ thật sự là không thể phân thân, Sanh Tiêu cảm thấy cũng rất mệt mỏi, vừa vặn đã đến cuối năm, nên đi ra ngoài đặt mua vài thứ, chuẩn bị sớm cũng tốt.

Bởi vì đôi bên đều không có cha mẹ, cho nên cũng không có lễ nghi gì là quan trọng, Duật Tôn mang theo Sanh Tiêu rời đi khách sạn sau đó mua cho cô không ít quần áo.

" Đủ rồi, nhiều như vậy cũng mặc không hết."

" Mặc không hết thì mỗi ngày mặt một bộ." Duật Tôn đang ở gian hàng thử đồ khóe miện khẽ nhếch lên khi thấy Sanh Tiêu đang mặc thử một chiếc áo khoác ngoài màu nâu nhạt, trên cổ là một vòng lông hồ ly càng làm nổi bật làn da trắng nõn của cô, người bán hàng đứng bên cạnh luôn miệng khen đẹp, từ lúc Sanh Tiêu bước ra, cô ta cứ một mực chăm chú nhìn vào mạch Sanh Tiêu," Tiểu thư ơi, đây là kiệt tác của nhà tạo mẫu Italy nổi tiếng, năm nay thịnh hành trong phim “bến đò Thượng Hải”, Phạm Băng Băng mặc chính là cái này."

Chìm Trong Cuộc Yêu (full) - editor: Khoai Môn KemNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ