[PN] Diễm hạ 2

324 8 0
                                    

Mà hắn hành động cũng quả thật không chậm, nói chuyện đồng thời lại tận hết sức lực kích thích phân thân huyền hoài cẩn ngẩng cao.

Chỉ thấy chất lỏng bạch trọc theo phân thân từ lỗ nhỏ không ngừng toát ra, bừng bừng phấn chấn hành thể chậm rãi chảy xuống, cuối cùng tích lạc trên đóa sen, đủ tình sắc.

'Hoàng thúc nơi này không như trước kia phấn nộn a, là ta mị lực vô song đi?'

Lạc ngọc tựa lên đùi huyền hoài cẩn, đầu cúi sát vào hạ phúc hắn, vươn đầu lưỡi linh hoạt nhẹ nhàng liếm phân thân huyền hoài cẩn, đồng thời dùng ngôn từ kích thích.

'Hoàng thúc không nên miệt mài quá độ ...'

'Rõ ràng là ngươi ...'

Huyền hoài cẩn tức giận đến nói không nên lời, lạc ngọc thế nhưng chỉ trích y miệt mài quá độ!?

Rõ ràng chính hắn mới là tiểu yêu tinh câu dẫn người, cho dù hắn cũng không nằm trên người nọ nhưng thời gian dài bị phiên hồng lãng, nơi đó của hắn sao giống như gà giò mà phấn nộn!

'Sao lại dễ sinh khí như thế?' lạc ngọc ác ý cắn tiểu đầu nấm, vừa lòng nghe huyền hoài cẩn rên rỉ, 'Với nam nhân mà nói, phân thân biến thâm biểu tượng kinh nghiệm phong phú, hoàng thúc hẳn là nên kiêu ngạo a!

Lạc ngọc là lão thủ phong nguyệt, nói vậy chính là thuận miệng nói tạo cho huyền hoài cẩn thêm nhiều kích thích.

'Ta tới giờ không nghĩ đến!'

Huyền hoài cẩn thở phì phì trừng lạc ngọc nhưng bị tình dục hãm sâu ngữ khí lại khinh nhuyễn mang theo thở dốc nhè nhẹ, không mang theo chút uy nghiêm.

'Vậy là lỗi của lạc ngọc đi, phải bồi tội ...'

Muốn nói lại thôi, lạc ngọc đem phân thân huyền hoài cẩn phun ra lại nuốt vào, ở đối phương thần chí không rõ rất nhanh đem hông liên rút ra!

'A ——–'

Huyền hoài cẩn nháy mắt buộc chặt, hồng liên bị mạnh mẽ lấy ra, ma sát với nội bích mẫn cảm làm cho hắn không khống chế đạt cao trào!

' Hồng liên này đưa hoàng thúc để bồi tội đi ...'

Huyền hoài cẩn vất vả mới thuận khí, muốn nói vài câu lại nhìn thấy hồng liên trước mặt nhất thwoif toàn thân đều hồng!

'Ngươi —-'

Hắn oán hận a, không thèm liếc mắt một cái.

Cũng khó trách, khi cao trào bạch trọc không chỉ dính trên cổ lạc ngọc mà còn nhiễm lên hồng liên, lúc này lạc ngọc lại đưa hồng liên đến trước mặt hắn, phiến bạch trọc kia muốn coi như không thấy cũng khó.

'Sen này thật sự diễm lệ động lòng người ...'

Lạc ngọc tuy ngoài miệng không buông tha người nhưng đã đem hồng liên thu lại, bất quá cũng không ném đi mà đem đóa hoa xả xuống.

'Hoàng thúc ngoan, đem chân mở ra chút đi.'

Lạc ngọc cười đến vạn phần đắc ý, huyền hoài cẩn tuy tức giận nhưng vẫn thuận theo, hai tay gắt gao ôm đùi nơi phấn nộn dần lộ diện.

Dính chút bạch dịch làm trơn, lạc ngọc lấy tay tham nhập huyệt khẩu nhắm chặt, ôn nhu nhét vào một phiến hoa ....

[Edit]Bách thảo chiết [Completed]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ