Bước vào khoảnh khắc của em
Chương 39: Bởi vì từ hồi cấp ba anh đã thích em rồi
---
Thằng bé thực ra không có vấn đề gì nghiêm trọng, chỉ là trên chân bị một số vết xước.
Đội cứu hộ tìm thấy nó trên một mái nhà. Vì nước lũ giờ đã rút, khoảng cách từ mái nhà xuống mặt đất trở nên rất cao, thằng bé không thể tự xuống nên bị mắc kẹt ở đó suốt nhiều ngày.
Buộc dây an toàn xong, Trần Tử Kiêm leo lên bằng tay không, bế thằng bé xuống. Nhưng khi sắp chạm đất thì hắn ngã nhào một cái, lấy thân mình làm đệm cho thằng bé, đầu gối vì thế mà bị thương.
Trần Tử Kiêm bị Giang Đồng đưa đi riêng, ngồi trên một chiếc ghế nhựa ở phía trong.
Chuẩn bị xong dụng cụ băng bó, Giang Đồng quỳ xuống, rút ống quần hắn ra khỏi ủng rồi chậm rãi xắn lên.
Lúc sát trùng có hơi xót, nhưng Trần Tử Kiêm vẫn giữ thái độ không hé một lời. Một tay hắn chống lên đùi, tay còn lại nâng ống quần giúp Giang Đồng để anh dễ xử lý hơn.
Thực ra vết thương không nhẹ, chính Trần Tử Kiêm cũng biết. Hắn cúi đầu nhìn đỉnh đầu Giang Đồng, nhưng chẳng biết nên nói gì, chỉ đặt tay lên đó, nhẹ nhàng xoa xoa.
Giang Đồng ngước mắt nhìn hắn một thoáng, rồi lại cúi đầu tiếp tục xử lý vết thương.
"Chân trái nặng hơn một chút, mai về nhớ đi chụp phim xem sao."
Băng bó xong cả hai chân, Giang Đồng đứng dậy, vừa nghiêng người đã bị Trần Tử Kiêm ôm eo kéo về giữa hai chân hắn. Giang Đông có hơi phản kháng, nhưng rồi vẫn ngoan ngoãn đứng yên, chỉ hơi lườm hắn một cái.
"Tay không nặng lắm." Trần Tử Kiêm ngồi thẳng lưng, khi nói chuyện môi gần như chạm vào mặt Giang Đồng.
Giang Đồng không để ý đến hắn, mặt vẫn lạnh tanh: "Anh không đau à?"
Trần Tử Kiêm lắc đầu, thấy Giang Đồng không phản ứng lại gật đầu: "Vẫn đau lắm."
Giang Đồng nhỏ giọng nói: "... Anh lừa em."
Thực ra khuỷu tay không quá nghiêm trọng, Giang Đồng nhanh chóng băng bó lại, rồi ấn vai hắn bảo nằm xuống.
Chiếc nhẫn được hắn xỏ vào dây chuyền, giấu dưới lớp áo. Giang Đồng nhìn thấy, lại cảm thấy đau lòng.
"Trời sắp sáng rồi, anh ngủ thêm chút đi, khoảng tám chín giờ tụi mình lên đường."
"Ừ." Trần Tử Kiêm nằm trên giường bệnh, nắm lấy tay Giang Đồng rồi nói: "Xe anh đỗ trong thành phố dưới chân núi. Lát nữa xuống dưới em qua đó đi, Hiểu Tinh lái xe, tụi mình cùng về."
"Biết rồi." Giang Đồng cụp mắt nhìn hắn một lúc, rồi rút tay khỏi lòng bàn tay hắn.
Trần Tử Kiêm sững ra một giây, sau đó mới hơi nhếch môi, hỏi: "Sao thế?"
Giang Đồng lắc đầu, quay người bước ra ngoài, đến chỗ mấy bác sĩ đang đứng trao đổi vài câu.
Khoảng cách hơi xa, Trần Tử Kiêm không nghe rõ họ nói gì.

BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM/ DONE] SỐT CAO KHÔNG DỨT - KHỔ TƯ
RomanceTên truyện: Sốt cao không dứt Hán Việt: Cao thiêu bất thối Tác giả: Khổ Tư Thể loại: Tiểu thuyết gốc, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , Yêu thầm, Đổi công, Đô thị tình duyên CP: Giang Đồng x Trần Tử Kiêm (bác sĩ thụ x cảnh sát...