Phuwin bước ra khỏi cổng bệnh viện, cậu mò mẫm trong túi lấy điện thoại ra để đặt xe. Ngồi đợi ở cổng chừng năm phút thì xe đến, Phuwin đứng dậy, chủ động mở cửa ngồi vào phía ghế sau. Cậu muốn nhắm mắt nằm ngủ nhưng cơ thể cứ có hiện tượng lạ, nó nhạy cảm hơn thường ngày, giống như là do ngửi phải pheromone từ cả alpha lẫn enigma khiến một omega như cậu có phản ứng.
Phuwin vùi mình trong cổ áo khoác kéo cao, cậu đưa mắt nhìn ra cửa xe, lại không hề hay biết rằng người tài xế trước mặt đang nhìn cậu qua gương chiếu. Đột nhiên, trong xe phảng phất một mùi trà khô kì lạ, Phuwin nhạy cảm ngửi ra, cậu ngước mắt nhìn vào người tài xế đang tập trung lái xe ấy.
"Anh! Sao lại phóng thích pheromone!"
Phuwin vùi mặt kín mít sau cổ áo hét lớn, người tài xế bắt đầu nở nụ cười cất giọng.
"Thật xin lỗi, tôi có bệnh lý không kiểm soát được pheromone."
Phuwin nhìn thấy người trước mặt dần thu hồi pheromone mới nhẹ người một chút, nhưng cậu lại phát hiện ra một bất thường khác.
"Khoan đã, đây đâu phải đường về nhà tôi. Nhà tôi chỉ cách vài trăm mét."
Phuwin hỏi lớn, cậu nhìn quanh, đáng lẽ ra khi nãy người tài xế này nên rẽ vào ngõ kia mới phải, nhưng gã lại nhấn ga và tiếp tục chạy đi. Bây giờ, mùi trà khô lại tiếp tục tràn ngập trong xe, Phuwin tức giận hét lớn.
"Dừng lại! Tôi muốn xuống xe!"
"Có nghe không hả? Dừng xe!"
Phuwin đập cửa, mùi pheromone khiến cơ thể cậu mềm nhũn, và còn sinh ra một chút phản ứng, cậu kiềm chế, trong lòng thầm chửi nếu đã không kiểm soát được pheromone thì đừng có nhận khách là omega, dù sao trên thông tin đặt xe chắc chắn có lí lịch phân hoá của cậu. Phuwin nói vài câu nhưng tài xế nam trước mặt vẫn im lặng, gã lại nhấn mạnh chân ga hơn, xe càng ngày càng đi xa nơi cậu ở.
Phuwin nhận ra điều bất thường nên liều mình mở cửa xe, nếu ở trong này một chút nào nữa nhất định cậu sẽ bị pheromone kia kích thích. Gã tài xế cũng không ngờ Phuwin lại liều mình đến vậy, cậu cứ như thế nhảy ra khỏi xe, ngã vào nề đất thô cứng rồi lật đật đứng dậy chạy mất.
Con đường mà gã chở cậu qua vắng lắm, Phuwin sợ hãi nhìn quanh không thể bắt lấy một ai để cầu cứu, xe của gã đột ngột quay lại rồi đuổi theo cậu, Phuwin nhanh trí chạy vào ngõ nhỏ, đến khi đâm xuyên qua được con đường khác thì lại bị hai kẻ nữa chắn đường.
Phuwin sững người, cậu nhận ra hai người này, chính là kẻ đã quấy rối cậu lúc trước, mũi cậu quanh quẩn vị cỏ dại ven đường và rong biển tanh tưởi, Phuwin lùi vài bước, vậy mà bên tai đã nghe thấy tiếng xe dừng lại. Phuwin quay người, ánh mắt càng trở nên hoang mang hơn khi người lái xe khi nãy cho cậu cũng chính là tên quấy rối mình cùng hội với hai người kia, cũng chính vì ba tên đó mà trước đây cơn phát tình của cậu đến sớm hơn chu kì.
Phuwin lùi sang một góc, ánh mắt sợ hãi nhìn vào ba gã trước mặt, ai cũng đang nở một nụ cười gớm ghiếc, mùi pheromone phóng thích mạnh mẽ áp chế Phuwin. Chân cậu mềm nhũn, sức lực để bước đi gần như cạn kiệt, sự mệt mỏi rút cạn sức chống cự của cậu, Phuwin ngã sụp xuống nền đất, trong hơi thở đã dần pha lẫn sự gấp gáp.

BẠN ĐANG ĐỌC
[F6] Kẻ Săn Mồi
FanfictionThể loại: EABO Couple: JoongDunk, PondPhuwin, GeminiFourth Ba kẻ săn mồi lại vô tình thành con mồi của ba kẻ đi săn khác.