16. Muốn giận nữa

3.3K 231 32
                                    

15h02, Bangkok tại nhà Phuwin,

"Ban đêm Bơ có quấy anh không đó?"

"Phuwin! Không đánh trống lãng!"

Vừa nãy Dunk đến nhà chơi cùng Phuwin vì Phuwin nói nhớ anh của mình. Sau đó em có hỏi Phuwin chuyện về nhà gặp ba và mẹ.

"Họ nhớ em lắm, chỉ là không dám đến thăm em thôi".

"Nhớ cái gì chứ! Nếu như nhớ đã gặp em rồi. Đằng này, em chẳng cảm nhận được chút gì cả".

Dunk cũng hiểu chứ. Em ấy lớn lên như vậy thiếu thốn tình thương ba mẹ thế nào, bây giờ lại kêu em ấy chấp nhận ba mẹ, khó lắm chứ!

Em kéo Phuwin vào lòng mình ôm em lại.

"Phuwin không chịu mở lòng mình một chút thì em và ngay cả ba mẹ sẽ chẳng yên lòng mãi được đâu. Phuwin ngoan nhé".

Phuwin ôm chặt anh của mình, suy nghĩ chút rồi lát sau mới nói.

"Có gì P'Dunk phải bảo vệ em thì em mới về đó".

Dunk nghe vậy cũng biết đứa nhỏ này đã chấp nhận. Xoa xoa đầu nhỏ.

Trùng hợp lúc đó có tiếng mở cửa và tiếng nói của Pond. Phuwin ngồi dậy nhìn ngó ra đó.

Pond không đi một mình, có cả Joong đi bên cạnh nữa đấy. Gặp nhau rồi!

"D-dunk..."

Pond ấp úng  không ngờ lại gặp Dunk ở đây, chết anh với Phuwin rồi. Hai đứa này sẽ không khó ở với nhau đó chứ?

"Phuwin, hôm nào muốn thì P' sẽ qua  đón em về với ba mẹ nhé. Anh về đây".

"Anh..."

Phuwin nghe Dunk đòi về thì nắm tay níu lại. Bộ ngại nhìn mặt nhau đến vậy á hả?

"Tao về nhé mày".

Em gật chào với Pond rồi đi thẳng ra cửa. Lướt qua mặt Joong Archen rồi đi thẳng về nhà.

Lúc bước vào nhà thấy Dunk ngồi ở ghế cùng Phuwin, hắn đã rất khó xử. Khó xử là sợ em sẽ khó chịu vì mình, nên chỉ biết đứng đó cúi đầu xuống đến khi em ra về mới quay lại nhìn em một chút.

Dunk tha lỗi cho anh nhé, anh chỉ sợ là Dunk sẽ khó chịu thôi.

"Chết mày chưa!"

Pond đi tới ngồi cạnh Phuwin đá vài câu vào hắn. Dừa!

Chỉ là đá xéo hắn cho vui vậy thôi. Chứ anh cũng biết trong chuyện này hắn khổ sở như nào mà.

Về nước liền tới gặp em thì thấy người đàn ông khác nằm trong phòng. Pond nghĩ thằng bạn của mình chắc cũng phải kiềm chế và thương Dunk lắm mới lặng lẽ bỏ nhà đi như vậy.

Hôm sau chưa rõ người đó là gì của em thì liền bị em ôm, chỉ muốn em đừng đau khổ vì mình mà đẩy em ra. Kết quả sau khi rõ hết mọi chuyện thì bị giận như vậy.

Thấy cũng tội.

"Anh đó! Sao lại không đi giải thích đi?"

Phuwin lên tiếng trách hỏi hắn.

"Dunk đến nhìn mặt còn không muốn thì giải thích kiểu gì đây?"

"Còn cứu được không em?"

| joongdunk | trở về với emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ