mười giờ, mười lăm phút tối.
hôm nay jaeyun tan làm có chút trễ hơn mọi ngày. à không hẳn là tan làm nữa, mà là jaeyun phải tăng ca để viết cho xong báo cáo cuối năm trước khi các anh chị nhân viên cùng phòng kéo nhau đi ăn tiệc tất niên. hai năm nay jaeyun làm việc rất chăm chỉ, lại cực kì hiệu quả và đem về rất nhiều thành công cho công ty nên em đã được giám đốc ưu ái thăng chức lên làm trưởng phòng vào đầu tháng này.
tính tới thời điểm hiện tại thì shim jaeyun là trưởng phòng trẻ tuổi nhất trong các phòng ban ở công ty, trưởng phòng kinh doanh đấy nhé, nghe oai lắm đó nghen.
"mọi người giúp em chờ sunghoon đến đón jongseong được không?" em đỡ park jongseong đang say mèm ngồi xuống dãy ghế trước quán đồ nướng gần công ty, để cậu ấy dựa người vào cửa kính một cách ngay ngắn nhất có thể, rồi mới quay sang chào mọi người.
"em xin phép về trước, năm phút nữa là chuyến cuối cùng trong ngày rồi. mọi người giúp em trông jongseong nha, ngày mai đi làm em sẽ hậu tạ sau."
jaeyun không thấy ai trả lời nên đã nhắm chặt mắt và chắp hai tay ở trước chán, "em xin hứa sau khi mình lấy được thầu này sẽ bao mọi người một bữa thịnh soạn luôn."
mấy anh chị nhân viên nghe đến đây thì chỉ biết cười thành tiếng trước vị trưởng phòng mới của mình, chị phó phòng đã quay sang vỗ vai jaeyun và trả lời, "không cần phải hậu tạ gì đâu, em cứ về trước đi còn jongseong để anh chị lo."
tiệc hôm nay là để ăn mừng tất niên, sẵn làm một buổi chúc mừng cho trưởng phòng mới của phòng kinh doanh là shim jaeyun đây. jongseong vì thấy bạn thân mình sau bao nhiêu nỗ lực phấn đấu cũng đã đạt được thành tựu đầu tiên trong đời nên vui quá mà uống quá chén, kết quả là phải gọi cho park sunghoon đến đón về nhà.
"trưởng phòng shim, về nhanh đi kẻo người ấy lại phải chờ lâu," một anh trong phòng lên tiếng khiến những người khác cũng bắt đầu trêu em, vì tất cả đều biết người ấy mà.
"không có ai chờ em đâu mà, trêu em hoài."
jaeyun gãi đầu cười ngại, mà mấy anh chị ở đấy thấy mặt em có hơi hơi ửng hồng một xíu xiu là chụp lấy thời cơ ghẹo em tiếp thôi. ây cha, không biết là do uống nhiều hơn thường ngày nên mặt em nóng ran vì chất cồn, hay vì mọi người trêu mà đâm ra ngại đây nhỉ.
"sunghoon mới nhắn cho em là năm phút nữa sẽ tới nơi, giao jongseong cho mọi người đấy."
shim jaeyun biết mình sẽ tự đi về nên cũng chẳng dám uống nhiều, vài ba ly là đã xin thôi để đầu óc còn tỉnh táo. đường phố seoul buổi tối vắng lắm, về một mình nên jaeyun cũng phải đề phòng.
"em về đấy, mọi người về cẩn thận. ai về tới nhà rồi thì nhắn vào group chat để em yên tâm nha."
vẫy tay chào mọi người rồi jaeyun xoay người rời khỏi quán thịt nướng. lúc nãy còn ồn ào náo nhiệt mà giờ đây chỉ còn lại mình em rảo bước trên con đường vắng bóng người giữa lòng thủ đô, cảm giác từng đợt gió se lạnh của trời đông lướt ngang qua người em khiến jaeyun không khỏi rùng mình.

BẠN ĐANG ĐỌC
heejake | anh trai nhà số mười lăm.
Fanfictionjaeyun trúng tiếng sét ái tình và cách ẻm bày 7749 kế hoạch để cưa đổ anh trai hàng xóm, hoặc có thể gọi là anh trai nhà số mười lăm.