yêu diễm vương phi - chương 6

5K 0 0
                                    

 Thứ sáu chương : Ác mộng của ta

- chúc mừng năm mới -

Ta cẩn thận thu ngọc bội, đứng lên hướng về Vĩnh Trữ cung đi đến. Tuy rằng ta đối với hoàng cung này không hiểu phương hướng đường lối, nhưng đường trở về thì ta vẫn nhớ rõ, cho nên không lâu sau, thấy được đại môn của Vĩnh Trữ cung. Nhìn thấy nó, ta bỗng nhiên có một loại cảm giác được trở về nhà, nước mắt cơ hồ lã chã rơi xuống.  Lúc này, thanh âm của cung nữ ở cửa cung cao hứng truyền đến : "Trương phu nhân, hoàng hậu nương nương đã trở về rồi".

Nhưng là ta lúc này đã không còn chút khí lực nào để nhìn biểu tình của các nàng, chuyện đã xảy ra hôm nay, vô luận dù thân thể không sao nhưng tâm lý đã thực sự có vấn đề, ta cảm thấy hết sức mệt mỏi. ta không để ý đến các nàng, cũng không để ý đến bất luận lời nói của kẻ nào, cứ hướng về tẩm cung của ta đi đến.

Ta giống như rối gỗ thẳng tắp ngã vào trên giường, dùng chăn che kín đầu, muốn mượn lúc này để bình định tâm thần hỗn loạn của ta. Nhưng là lúc này, chỉ cảm thấy cái chăn của ta bị một bàn tay nhẹ nhàng kéo xuống, tiếp theo, thanh âm Trương di vang lên : "Tiểu thư, người không cần bữa tối sao?".

"Ta không ăn cơm." Ta thản nhiên đáp ,"Ta muốn ngủ, các ngươi cứ đi xuống ăn trước đi".

 "Tiểu thư, người không thể như vậy a. Cho dù gặp phải sự tình gì, người trăm ngàn lần cũng đừng đạp hư hành hạ chính bản thân mình như vậy, nếu người cứ như vậy, nô tỳ sẽ rất đau lòng". Trương di đem chăn của ta kéo xuống, kiên trì giúp đỡ ta ngồi dậy, nói : "Tiểu thư, người hãy ăn một chút gì đi, tuy rằng nô tỳ không biết tiểu thư rốt cuộc đã gặp phải chuyện thương tâm gì, nhưng nếu người đói bụng thân thể cùng sức khỏe suy yếu , nô tỳ còn có phu nhân sẽ rất thương tâm".

 "Ta đã nói là ta không muốn ăn, ngươi tại sao lại làm phiền ta như vậy?" Ta không khỏi cáu giận bốc hỏa, dùng sức đẩy tay nàng ra xa, hướng về phía nàng mất kiên nhẫn hét to. Nàng xem bộ dạng của ta lúc này, không khỏi sửng sốt, chậm rãi buông tay ra nói  : "Tiểu thư, ngươi....."

Nghe được thanh âm của nàng, sự tức giận của ta cũng dần tiêu tán xuống dưới, nhìn trên mặt nàng tràn ngập sự lo lắng, tâm của ta không khỏi áy náy : "Thực xin lỗi Trương di, tâm tình của ta thực sự không tốt, cho nên mới nổi giận với ngươi. Nhưng là, tâm tình của ta đã có thể rất tốt, nếu không bị mọi người xem thành dâm oa đãng phụ, bị mọi người coi thường không tôn trọng, cái loại cảm giác này rất chi khó chịu, Trương di ngươi nói ta phải làm thế nào?".

Nói đến đấy, chuyện hôm nay cùng với đêm qua lại lần nữa xuất hiện trong đầu ta, làm cho ta không khỏi thấy phiền toái. Tuy rằng biết người đang ở trước mắt ta là Trương di, là người quan tâm yêu thương ta nhất, nhưng ta vẫn tránh không khỏi sự thương tâm, không thể không ức chế chính bản thân mình, lúc này đem những ý tưởng trong lòng ta nói ra, ta liền cảm thấy rất chi là khó chịu.

 "Tiểu thư ..." Thanh âm của Trương di cũng trầm thấp đi xuống, "Tiểu thư không cần vì chuyện này mà cảm thấy canh cánh trong lòng, hết thảy ... Hết thảy đều là lỗi của lão gia a! Nếu như lão gia nghe theo lời của phu nhân, gả tiểu thư cho thường gia, có lẽ tiểu thư đã không thống khổ như vậy"

 "Là hắn, đều là lỗi của hắn. Đều là tại hắn tham vinh hoa phú quý, mới đưa ta vào trong hoàng cung này đảm nhiệm chức vị hoàng hậu quái quỷ. Kết quả làm cho ta phải trải qua sự xỉ nhục chưa từng  có trong đời như vậy". Ta thì thào nói xong, trong lòng lại bắt đầu dâng lên một thứ cừu hận đối với lão cha tể tướng mà ta chưa từng gặp mặt, nếu không có hắn, ngày tháng của ta, sẽ không phải chịu sự thống khổ như vậy đi?

Trương di cũng thở dài, vỗ về ta nói : "Tiểu thư trăm ngàn lần cũng đừng nói như vậy, lão gia dù sao cũng là cha ruột của tiểu thư, làm như vậy cũng là vì muốn tốt cho tiểu thư mà thôi, dù sao việc trở thành hoàng hậu cũng là giấc mộng của nữ tử trên toàn thiên hạ này. Tiểu thư lão gia cũng không muốn người phải chịu sự thương tâm như vậy đâu, người mau đi xuống giường ăn một chút gì đi".

Đúng vậy, trở thành hoàng hậu là giấc mộng của tất cả thiếu nữ trên thiên hạ này, đáng tiếc nó lại không phải là giấc mộng của ta. Giấc mộng lớn nhất của ta chính là được cùng Thần Hạo ca ca cùng ở một chỗ, mỗi ngày đều cùng nhau đi du ngoạn, chuyện tranh quyền đoạt vị, ta một mực không để ý tới.

Thấy bộ dáng Trương di còn muốn khuyên bảo, ta đẩy tay nàng ra, nói : "Trương di, ta thật sự rất mệt, ngươi hãy cho ta nghỉ ngơi một chút đi".

 "Dạ, nô tỳ xin phép cáo lui". Nhìn vẻ mặt ta lúc này, Trương di cũng biết tâm tình của ta thật sự không tốt, vì thế liền lui xuống. Ta nhìn nàng rời đi, cũng thở dài, nằm xuống lại trên giường. Bỗng nhiên nhớ tới khối ngọc thần bí kia, kìm lòng không đậu, đem nó ra, vỗ vỗ về về dấu vết khắc trên mặt nó, trên môi không khỏi hiện lên ý cười ngọt ngào.

Loại cảm giác ngọt ngào này, từ khi ta xuyên qua biến thành Tiêu Thần Y, là lần đầu tiên xuất hiện. Nam tử thần bí đó đến tột cùng là ai? Trong lời nói của hắn, có sự quan tâm ôn nhu tới ta như vậy, hắn ôm ấp cùng hôn ta, mềm mại lại say mê như vậy. Ngẫm lại, hắn cũng tựa như khối ngọc bội trong tay ta này, một nam tử có nụ cười ấm áp ôn nhuận nhuận ngọc. 

Ta chỉ cảm thấy trước mắt dần dần mông lung, mờ mờ ảo ảo bao trùm tất cả. Ta chưa có lâm vào giấc ngủ say, mà sao lại như tiến dần vào cảnh kỳ quái trong mơ. Tại đây bên trong giấc mộng, làn sương mù mỏng manh, sương mù trắng xóa, khuôn mặt của một thiếu niên cũng mông lung mờ ảo. Hắn tươi cười xa xôi mà lại mơ hồ, tựa như ánh trăng trong nước, chiếu sáng tỏ khắp nơi. Tay hắn chậm rãi hướng đến thân ta, cơ hồ sắp chạm được vào khuôn mặt của ta, lại bỗng nhiên rụt trở về, tựa hồ ta cùng với hắn lúc đo, như bị ngăn cách bởi một bức tường vô hình, vĩnh viễn không thể vượt qua, làm hắn không thể tiếp cận ta, vĩnh viễn cũng vô phương pháp chạm được vào tay ta.

Rốt cuộc, ta cũng xem rõ được khuôn mặt hắn, rõ ràng lại quen thuộc, ta giật mình vì đó là bộ dáng của Thần Hạo ca ca, Ta nghĩ ta muốn hướng hắn chạy đến, nói với hắn ta đối với hắn thâm tình như thế nào, lại nhìn thấy trong ánh mắt của hắn, bỗng nhiên dần hiện lên thần sắc lạnh như băng, trên môi hắn, cũng lộ ra nụ cười trào phúng. Cước bộ của ta ngay lập tức bị đình chỉ, hắn quả nhiên không phải là Thần Hạo ca ca, hắn  cùng Thần Hạo ca ca đơn thuần chỉ có khuôn mặt giống nhau như đúc, hắn chính là tên hôm nay đã vũ nhục cưỡng hôn ta.  

Thân thể của ta, bỗng nhiên chịu không được, rung lên mãnh liệt. Một loại cảm giác sợ hãi không thể nói thành lời tràn ngập toàn thân ta, làm cho ta ngay cả ở trong giấc mơ, cũng có thể cảm thụ được sâu sắc. Ta chỉ hy vọng bản thân ta về sau có thể thoát khỏi sự thương tổn cùng khuất nhục, làm cho ta có thể bình tĩnh thoải mái sống cả đời này, không cần phải gánh vác thanh danh tệ hại của Tiêu Thần Y nữa.

Cũng không biết là ta đã bị loại cảm giác này bao phủ trong bao lâu, rốt cuộc cũng có một trận thủy triều từ đâu vọt tới, đánh bay ác mộng, giúp ta chìm vào mộng đẹp.

YÊU DIỄM VƯƠNG PHI - TIÊU LẠC YÊNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ