Mê tông chi quốc - Tác phẩm mới của Thiên Hạ Bá Xướng

11.5K 66 7
                                    

CHƯƠNG I: BẢO VẬT TRONG HẮC ỐC

Hồi 1: Hắc Ốc

Đúng như Tư Mã Khôi vẫn thường nói: “Vận xui là một loại vậy may vĩnh viễn không bao giờ bị bỏ lỡ”. 

Năm mười lăm tuổi, cha mẹ của Tư Mã Khôi đều bị buộc tội hữu khuynh, kẻ trước người sau lần lượt nhắm mắt xuôi tay vì bạo bệnh ngay trong lớp cải tạo, song thân ra đi vội vã đến nỗi chẳng kịp nhắn nhủ cậu con trai ở lại câu gì. Khi đó không có ai nói cho Tư Mã Khôi hay cậu nên đi đâu học, đến đâu ăn, cũng chẳng người nào thèm để mắt xem cậu sống hay chết. Đợi khi tất cả của cải trong nhà đều bị đem bán sạch trơn, từ trong ra ngoài chẳng có thứ gì đáng giá, cậu mới tỉnh ngộ từ nay về sau chỉ còn biết dựa vào chính mình mà thôi. Để tìm một con đường sống, cậu đành phải chạy đến nơi mà trước đây ngay cả nằm mơ cậu cũng không dám mơ đến – Hắc ốc để mưu sinh qua ngày.

“Hắc ốc” không phải là một tòa địa ốc màu đen mà đó là biệt danh của một xóm nhỏ ở vùng ngoại ô heo hút, con xóm nằm kẹp ngay giữa hai dải núi trọc, quanh năm mưa không thuận, gió không hòa, đất xấu dân nghèo, vô cùng xa xôi hẻo lánh. Thời chiến tranh, nơi đây từng bị máy bay thả bom dữ dội, sau đó xảy ra một trận hỏa hoạn rất lớn, nhà cửa bị thiêu cháy sụp đổ, khắp nơi tang thương, khói lửa dày đặc hun tất cả những bức tường vỡ nát còn sót lại thành một màu đen xì xì, vì thế người dân ở đây gọi nơi này là “Hắc ốc”.

Suốt mười năm loạn lạc, khu vực “Hắc ốc” vẫn chưa được chính phủ trùng tu. Bao nhiêu năm đến giờ không hề có người dân chính thức nào của con xóm quay lại cố hương sinh sống. Nhưng ngay trong lòng thôn xóm hoang tàn lại có một con đường sắt xuyên qua, hàng ngày rất nhiều chuyến tàu chuyên chở hàng hóa chạy đi chạy lại, đã thu hút một lượng lớn số người ăn theo đường sắt đến đây trú ngụ. Ngày qua tháng lại, nơi đây dần dần trở thành cứ địa tụ tập của những cư dân thuộc tầng đáy xã hội.

Đương nhiên ở đây không tránh khỏi việc vàng thau lẫn lộn, cát bùn nhào trộn cả vào nhau. Trong xóm có rất nhiều thành phần, từ trẻ mồ côi không nhà không cửa đến những kẻ nhặt rác lưu lạc tứ phương, những nông dân từ nông thôn chạy lên thành phố kiếm sống, những người nhặt than vụn rơi trên đường sắt, phu khuân vác ở bến tàu, kẻ bán khoai lang dạo, thậm chí còn có cả những thanh niên trí thức không chịu được công việc lao động chân tay gian khổ nơi hoang vu hẻo lánh một mình chạy trốn về đây ẩn náu.

Bọn họ chia bè kết phái sống ở Hắc ốc, đa số đều mưu sinh nhờ vào công việc buôn bán lặt vặt trái phép hoặc đào hầm lấp hố, chẳng người nào có công việc tử tế để làm, đương nhiên trong số đó không thiếu những kẻ phá khóa trộm đồ, bò vào xe lửa ăn cắp, còn có cả bọn lưu manh vô lại chuyên đâm thuê giết mướn kiếm tiền.

Những kẻ rập rình ẩn hiện ở khu vực Hắc ốc hầu như tất cả đều là thành phần đã bị bài trừ ra khỏi hệ thống xã hội, những việc chính phủ nghiêm cấm không được làm chúng đều nhúng tay làm cả. Nhưng trong khi thế giới bên ngoài đang hừng hực đấu tranh chính trị một mất một còn giữa các đảng phái thì ở đây dường như bị đoạn tuyệt hoàn toàn với thị phi tranh chấp, ngay cả tin tức giật gân chữ to in đậm ngay trên bìa báo cũng không lọt đến được nơi này. Mỗi lần có cớm vào xóm truy quét lùng sục, bang Hắc ốc chỉ cần đánh động vài tiếng là cả hội đã rút gọn không còn vết tích, đợi khi sóng yên bể lặng, lại kéo nhau trở về tụ tập. Tất cả các thế lực trong chính phủ dường như đều bất lực, chẳng làm gì được chúng, đành phải nhắm một mắt mở một mắt bỏ qua. Hơn nữa, chỉ cần bọn họ đừng gây ra trọng án kinh thiên động địa thì ai thèm để ý đến lũ “cặn bã của xã hội” sống ở khu ven thành phố bị bỏ hoang phế.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Oct 06, 2012 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Mê tông chi quốc - Tác phẩm mới của Thiên Hạ Bá XướngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ