Ben nhau tron doi_Co Man

Bắt đầu từ đầu
                                    

*

* *

“KhÃ'ng ngá» có ngà y mình lại vá» Ä'âyâ€. Chủ biên há»i Mặc Sênh trong lần Ä'ầu gặp nhau: - CÃ' Triệu, vì sao cÃ' lại chá»n là m việc ở thà nh phá»' nà y? Mặc Sênh bá»-ng lúng túng khÃ'ng biết trả lá»i thế nà o. Vì sao Æ°? Bởi vì Ä'ây là nÆ¡i tÃ'i há»c má»™t năm Ä'ại há»c? Bởi vì nÆ¡i Ä'ây tÃ'i Ä'ã quen anh? Bởi vì nÆ¡i Ä'ây tÃ'i Ä'ã có rất nhiá»u ká»· niệm, rất nhiá»u? Lúc Ä'ầu chính Mặc Sênh cÅ©ng khÃ'ng biết, tại sao nÆ¡i Ä'ầu tiên chị nghÄ© Ä'ến sau khi vá» nÆ°á»›c là thà nh phá»' nà y. Mãi Ä'ến hÃ'm gặp DÄ© Thâm chị má»›i hiểu. Chị muá»'n gặp lại anh, mặc dù anh Ä'ã khÃ'ng còn thuá»™c vá» chị, nhÆ°ng chị vẫn muá»'n nhìn thấy anh. Chỉ nhìn thÃ'i! - Có lẽ do tÃ'i khÃ'ng thể vá» nhà â€" Mặc Sênh nói. Chủ biên nhìn chị rất lâu, có vẻ ngạc nhiên. “Có thể giữ cÃ' ta là m phóng viên ảnh†â€" bà chủ biên thầm nghÄ©. Tuy nhiên, việc chủ biên quá coi trá»ng lý lịch là m việc ở nÆ°á»›c ngoà i của chị khiến Mặc Sênh cảm thấy bất an. - Äó chỉ là má»™t tạp chí nhá» - Chị nói vá»›i bà nhÆ° vậy. - CÃ' Sênh, tÃ'i biết má»™t ngÆ°á»i Trung Quá»'c là m phóng viên ảnh ở Mỹ Ä'âu phải dá»..., nhất Ä'ịnh chị phải Æ°u tú hÆ¡n ngÆ°á»i da trắng. Bá»n há» luÃ'n cho rằng ngÆ°á»i Trung Quá»'c chúng ta khÃ'ng có gen nghệ thuật â€" Bà chủ biên tiếp tục câu chuyện. - Chị khen kiến thức sâu rá»™ng của tÃ'i Æ°? Kiến thức của tÃ'i rất bình thÆ°á»ng. TÃ'i chỉ là m việc ở má»™t tá» báo nhá» của Mỹ, biết khá rõ tá» báo Ä'ó thÃ'iâ€. Mặc Sênh cÆ°á»i Ä'áp lại lá»i khen của bà chủ biên, cảm giác bất an trong chị bá»-ng chá»'c tiêu tan. Việc là m vậy là ổn. Chị Ä'ược nhận và o là m phóng viên ảnh cho tá» tạp chí phụ nữ nà y.

*

* *

Mặc Sênh vẫn Ä'ến siêu thị Ä'ó mua Ä'á»", nhÆ°ng khÃ'ng há» gặp lại há». Mãi Ä'ến má»™t hÃ'm, ngÆ°á»i bảo vệ siêu thị gá»i chị lại: - Chị Æ¡i, má»i chị Ä'ến phòng bảo vệ má»™t lát Mặc Sênh ngạc nhiên, cảm giác có chuyện chẳng là nh. Báo chí có nhiá»u lần Ä'ăng tin nhân viên bảo vệ má»™t sá»' siêu thị cưỡng chế khám xét, thậm chí Ä'ánh khách hà nh. Mặc Sênh nhìn anh ta vá»›i ánh mắt cảnh giác. Anh bảo vệ tá» vẻ ái ngại nói: - Xin lá»-i chị, chúng tÃ'i khÃ'ng có ý gì. Chỉ muá»'n há»i, má»™t tháng trÆ°á»›c Ä'ây chị có Ä'ánh mất thứ gì khÃ'ng? Má»™t tháng trÆ°á»›c mình vừa vá» nÆ°á»›c, chẳng lẽ Ä'ánh mất thứ gì mà mình khÃ'ng biết? Chị lặng lẽ theo ngÆ°á»i bảo vệ vá»›i má»™t chút hiếu kỳ. Äến phòng bảo vệ, anh ta Ä'Æ°a cho Mặc Sênh má»™t cái ví da mà u Ä'en. Nhìn qua Mặc Sênh cÅ©ng biết Ä'ó khÃ'ng phải là ví của mình. Chị lắc Ä'ầu nói: - Anh nhầm rá»"i, khÃ'ng phải của tÃ'i. NgÆ°á»i bảo vệ ngạc nhiên, há»i lại: - Chị mở ra xem. Chị Ä'ón cái ví, mở ra. Bên trong có bức ảnh của chị. NgÆ°á»i bảo vệ nói: - Ảnh của chị phải khÃ'ng? Mặc dù chị Ä'ã khác nhiá»u, nhÆ°ng tÃ'i vẫn nhận ra. Khác rất nhiá»u, bởi vì bức ảnh chụp Mặc Sênh vừa và o Ä'ại há»c, vẫn còn Ä'ể tóc dà i tết thà nh bím Ä'uÃ'i san, cÆ°á»i má»™t cách ngá»'c nghếch. Mặc Sênh trả cái ví cho ngÆ°á»i bảo vệ: - Äây khÃ'ng phải tÃ'i. NgÆ°á»i bảo vệ vẫn má»™t má»±c: - NgÆ°á»i trong ảnh khÃ'ng phải chị sao? - Äúng là tÃ'i. NhÆ°ng cái ví khÃ'ng phải của tÃ'i. - NhÆ°ng nhất Ä'ịnh là ngÆ°á»i quen của chị. Nà y, có khi chủ nhân của cái ví thầm yêu chị cÅ©ng nên á»', thật bất ngá»! Ai bảo ngÆ°á»i Trung Quá»'c thiếu óc liên tưởng?! - NhÆ°ng… - Chị cầm Ä'i, cầm Ä'i. Mãi chẳng có ai Ä'ến nhận, Ä'ể ở Ä'ây chúng tÃ'i cÅ©ng khó xá»­ lý. Äem ná»™p coi nhÆ° xung cÃ'ng thà trả lại cho chị. Chị và chủ nhân cái ví nhất Ä'ịnh có quan hệ vá»›i nhau. á»', mà biết Ä'âu tÃ'i chẳng tác thà nh cho má»™t cuá»™c hÃ'n nhân â€" NgÆ°á»i bảo vệ hình nhÆ° mê phim truyá»n hình, má»™t má»±c tin và o suy diá»...n của anh ta. Má»™t tháng trÆ°á»›c có thể DÄ© Thâm Ä'ã Ä'ánh rÆ¡i cái ví và o lúc há» gặp nhau. DÄ© Thâm Ä'ánh rÆ¡i Æ°? Mặc Sênh mang cái ví vá» nhà vá»›i suy diá»...n vẩn vÆ¡. Buổi tá»'i sau khi tắm xong, nằm trên giÆ°á»ng, Mặc Sênh giở lại cái ví. Kiểu dáng Ä'Æ¡n giản, nhãn hiệu nổi tiếng, tiá»n khÃ'ng nhiá»u, hoà n toà n khÃ'ng xác Ä'ịnh Ä'ược thân phận của chủ nhân nó. Mặc Sênh thận trá»ng rút bức ảnh ra. Ở má»™t góc bức ảnh có mấy chữ nổi, chắc chắn Ä'ược bóc ra từ giấy nà o Ä'ó. Lật bức ảnh, chị ngỡ ngà ng. Mặt sau có nét chữ, nét chữ phóng khoáng rắn rá»i nhÆ° cà o rách giấy của anh Mặc Sênh khÃ'ng bao giá» quên. Äó là nét chữ của DÄ© Thâm. Dòng chữ viết bằng bút máy, má»±c Ä'en: My Sunshine!

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Sep 25, 2010 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Ben nhau tron doi_Co ManNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ